Ladakh: Cú Sốc Say Độ Cao Nhớ Đời, Suýt Mất Mạng!

Ladakh: Cú Sốc Say Độ Cao Nhớ Đời, Suýt Mất Mạng!



Tuyệt đỉnh trải nghiệm với "cú sốc" SAY ĐỘ CAO tại Ladakh, Ấn Độ! Chào mọi người, Thật sự, trước khi lên đường khám phá vùng đất Ladakh, tôi đã đọc rất nhiều chia sẻ về hội chứng say độ cao này. Nhưng vì chủ quan và lịch trình bận rộn, tôi đã không chuẩn bị sức khỏe một cách kỹ lưỡng. Bài viết này, tôi muốn chia sẻ câu chuyện "thót tim" của mình, hy vọng sẽ giúp ích cho những ai sắp sửa lên đường.

1. Bối cảnh và Sức khỏe Ban đầu

Tôi, một cô gái 30 tuổi, có tiền sử huyết áp thấp và vừa hồi phục sau COVID-19 khoảng 4 tháng. Sau khi ổn định các triệu chứng hậu COVID, tôi đến Ấn Độ. Ngày đầu tiên ở New Delhi, tôi bị sốt nhẹ, sau đó nghỉ ngơi một ngày để hồi phục trước khi bay đến Ladakh.

2. Ladakh: Thiên đường trên cao và thử thách không khí

Để mọi người hình dung rõ hơn, Ladakh nằm ở độ cao khoảng 3500m so với mực nước biển. Điều này đồng nghĩa với việc không khí ở đây cực kỳ loãng, chỉ còn khoảng 65% so với mức bình thường. Lượng oxy cũng giảm xuống mức đáng báo động, chỉ còn khoảng 12-13% (trong khi trung bình là 20%).

3. Những dấu hiệu "tấn công" của bệnh say độ cao

Sau khi đến Ladakh lúc 9 giờ sáng, tôi cảm thấy hơi say máy bay nhẹ. Trong hai ngày đầu, tôi dành thời gian dạo quanh khu trung tâm Main Market để làm quen với không khí. Ngày đầu tiên khá ổn, đến ngày thứ hai, tôi vẫn khỏe mạnh, chỉ hơi nôn nao như sắp tụt huyết áp. Sau khi ăn uống, mọi thứ trở lại bình thường. Tuy nhiên, mọi chuyện bắt đầu thay đổi vào khoảng 3-4 giờ chiều, khi tôi thức dậy sau giấc ngủ trưa. Những triệu chứng của bệnh say độ cao ập đến một cách nhanh chóng: đau đầu dữ dội, buồn nôn, chóng mặt, choáng váng. Tôi cố gắng nôn hai lần để giảm cảm giác khó chịu, nhưng tình hình không cải thiện. Tình trạng thiếu oxy trở nên nghiêm trọng hơn, tay chân bắt đầu bủn rủn, khó thở và phải thở bằng miệng. Bạn đồng hành của tôi đã nhanh chóng mua cho tôi một chai xịt oxy. Khi hít vào, tôi cảm thấy dễ chịu hơn trong khoảng 5 giây rồi đâu lại vào đấy. Lúc này, khoảng 7h30 tối, bạn tôi quyết định đưa tôi đến bệnh viện ngay lập tức. Trên đường đến bệnh viện, tôi bắt đầu có dấu hiệu lờ đờ. Bạn tôi luôn cố gắng giữ cho tôi tỉnh táo để tránh những điều tồi tệ nhất.

4. Tại Bệnh viện S.N.M Hospital

Thật may mắn vì tôi có một người bạn đồng hành tuyệt vời và lựa chọn một khách sạn với nhân viên cũng không kém cạnh. Hai người đã thay tôi hoàn tất các thủ tục tại bệnh viện. (Lời khuyên: Nếu bạn không giỏi tiếng Anh, nên đi cùng một người bản xứ để thuận tiện hơn). Sau khi cung cấp thông tin cá nhân, tôi được đưa vào phòng khám ban đầu. Bác sĩ hỏi về tình trạng sức khỏe, kiểm tra nhịp tim, nhịp thở và nghe phổi. Sau đó, tôi được chuyển thẳng vào phòng hồi sức dành cho người nước ngoài. Toàn bộ quá trình chỉ mất khoảng 20 phút. Trong phòng hồi sức, tôi được đặt mặt nạ thở oxy và truyền ba loại thuốc: hỗ trợ hô hấp, chống nôn, giảm đau đầu. Ngoài ra, tôi còn được tiêm một mũi thuốc vào hông để cân bằng các triệu chứng say độ cao. Sau khoảng 20 phút, cơ thể tôi bắt đầu dịu lại, cảm giác khó thở giảm đi và các triệu chứng khác cũng giảm đáng kể. Khoảng 40 phút đến một tiếng sau, tôi dần tỉnh táo và cảm nhận được sự nguy hiểm của tình huống vừa trải qua.

5. Bài học và Lời khuyên

Bài học rút ra từ trải nghiệm này là: Đừng chủ quan với bệnh say độ cao! Hãy chuẩn bị sức khỏe thật tốt trước khi đến những vùng cao. Hy vọng những chia sẻ này sẽ hữu ích cho bạn. Chúc bạn có một chuyến đi Ladakh thật an toàn và đáng nhớ!

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn