Jiufen (九份): Không Chỉ Có Sương Mù và Đèn Lồng Đỏ!
Ai từng đến Jiufen chắc hẳn sẽ quen thuộc với khung cảnh sương giăng mờ ảo, dòng người tấp nập và những chiếc đèn lồng đỏ rực rỡ, gợi nhớ đến khung cảnh trong bộ phim Spirited Away. Chỉ cần nhìn thấy, bạn sẽ biết ngay đó là Jiufen.
Mình không theo đuổi những trải nghiệm quen thuộc như chè khoai môn, thưởng trà đạo thanh tao hay chụp ảnh "sống ảo" ở những góc quen thuộc. Chuyến đi của mình chỉ xoay quanh những khoảnh khắc giản dị:
- Bánh dứa "thần thánh": Được một anh chủ quán dễ mến mời ăn thử bánh dứa. Không biết tên anh là gì, chỉ nhớ nụ cười tươi rói của anh đã khiến hai đứa mình... xách liền ba hộp bánh.
- Tàu hũ thối phiên bản "người Việt": Gặp một chị chủ quán tàu hủ thối là người Việt. Chị vừa nhìn thấy bọn mình đã cất tiếng: "Người Việt hả? Vào ăn thử đi!"
Tàu hũ thối vẫn... thối như thường. 🫠 Nhưng trong làn sương, tay cầm tàu hũ, miệng rôm rả chuyện trò, lại được nghe giọng nói quen thuộc, tự dưng thấy "thối" cũng đáng yêu lạ thường. 😌
Vậy thôi! Không cần quá lãng mạn, cũng chẳng cần phải "sâu sắc". Jiufen với mình không phải là nơi để chụp những tấm ảnh "gây bão mạng", mà có lẽ là nơi mình có thể gặp gỡ những người dễ thương, đáng nhớ ở vùng đất Đài Loan này.
Sau khi về, mình mới tìm hiểu thêm về Jiufen, và biết rằng:
"Jiufen" (九份) nghĩa là "Chín phần".
Truyền thuyết kể rằng, xưa kia chỉ có chín hộ dân sinh sống ở đây, mỗi lần đi chợ phải nhờ mua giúp chín phần đồ dùng, rồi chia đều. 😬
Sau này, khi vàng được tìm thấy, ngôi làng trở nên sôi động, người dân đổ xô về, các mỏ vàng được khai thác, nhà cửa mọc lên. Thế rồi, vàng cạn kiệt, người ta lại rời đi.
Còn lại những con dốc quanh co, những chiếc đèn lồng đỏ, và vài quán nhỏ... và một cảm giác xưa cũ khó tả. Cảm giác ấy, nó cứ thế.
Có những nơi, chỉ cần bạn cảm nhận, hiểu, và nếm trải là đủ.